ĐỪNG NGĂN CẢN THIÊN CHÚA
THỨ TƯ TUẦN 4 MC
Ga 5,17-30
ĐỪNG NGĂN CẢN THIÊN CHÚA!
Đức Giê-su tuyên bố: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc.” Bởi vậy, người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Ngài phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình. (Ga 5,17-18)
Suy niệm: Có lẽ một trong những khó khăn của Chúa Giê-su khi rao giảng là diễn tả về mầu nhiệm Thiên Chúa cho con người. Mầu nhiệm Thiên Chúa là điều cao siêu, vượt quá lý trí vốn có giới hạn của con người. Thử tưởng tượng một người yêu loài bò đến nỗi tình nguyện trở thành một con bò. Đang khi tư tưởng, ngôn ngữ loài người phong phú, tình cảm dạt dào, còn với loài bò thì tất cả đều hạn hẹp, làm sao diễn tả về con người huyền nhiệm ấy cho các con bò hiểu được. Với Đức Giê-su cũng vậy, “Trời cao hơn đất chừng nào thì tư tưởng của Thiên Chúa cũng cao hơn tư tưởng loài người chừng ấy” (Is 55,9). Điều trớ trêu là, thay vì đón nhận tình yêu tự hạ của Thiên Chúa, con người lại loại bỏ Ngài, chỉ vì Ngài hành động không đúng với suy nghĩ của họ.
Mời Bạn: Không chỉ trở nên một con người, Thiên Chúa còn hạ mình trở thành tấm bánh không mùi, không vị nơi bí tích Thánh Thể. Thật là mầu nhiệm cao cả, cho thấy tình yêu tự hạ của Thiên Chúa. Nhưng đây cũng là điều khó chấp nhận đối với những ai không có lòng tin!
Chia sẻ: Chúa Giê-su thường bị từ chối bởi những hạng người nào?
Sống Lời Chúa: Tôi dành thời gian ít phút sau khi hiệp lễ để ở lại tâm sự với Chúa Giê-su Thánh Thể.
Cầu nguyện:Lạy Chúa Giê-su, vì yêu thương chúng con, Chúa đã không ngại mặc lấy thân phận thấp hèn. Xin cho con biết đón Chúa một cách đơn sơ và phó thác như trẻ nhỏ. Amen.
Thứ Tư tuần 4 mùa chay,, 2014
WED 2ND. .St Francis of Paola. Isaiah 49:8‐15. The Lord is kind and merciful—Ps 144(145):8-9, 13-14, 17-18. John 5:17-30.
Sing out, O heavens, and rejoice, O earth; break forth into song, you mountains. For the Lord comforts his people (Isaiah 49:1, 3).
God’s people Israel were in a depressing situation. Their enemies had destroyed their city and their Temple. Yet in the midst of this the prophet begins to proclaim a message of hope. He reminds the people that God is the one who ‘leads them and guides them beside springs of water’. Even though they feel God has abandoned them, the prophet tells them that this cannot be. Even if a mother could forget her baby, God has not, cannot and will never forget his people. So the people can choose to focus on how difficult things are or they can place their trust in the God who loves them so much. The same choice is ours. Holy Spirit, teach me to sing Isaiah’s song of joy. Even in the darkest times, refresh me with your presence.