NGHE CHÚA GỌI TÊN TÔI

5 phút suy niệm
THỨ BA TUẦN BÁT NHẬT PS
Ga 20,11-18

NGHE CHÚA GỌI TÊN TÔI

Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a!” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: “Ráp-bu-ni!” (nghĩa là ‘Lạy Thầy’). (Ga 20,16)
Suy niệm: Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng trước ngôi mộ trống, đã không cầm được nỗi đau: “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi!” Và bà khóc. Cả thiên thần và Chúa Giê-su đều hỏi bà cùng một câu hỏi: ‘Này bà, sao bà khóc?’ Ma-ri-a Mác-đa-la bị giam hãm trong nỗi đau vật vã vì thương khóc một Giê-su đã chết đến độ bà không còn lưu tâm đến sự gì khác, thậm chí khi chính Đức Giê-su sống lại và hiện đến đứng bên cạnh bà, bà cũng không nhận ra. Thế nhưng tâm hồn bà mở ra khi nghe Ngài gọi đích danh tên bà: “Ma-ri-a”. Bà đã đáp lại gần như tự phát: “Ráp-bu-ni”, “Lạy Thầy”, bởi vì trong lòng bà chỉ tồn tại giọng nói của duy một mình Thầy Giê-su mà bà luôn say mê lắng nghe.
Mời Bạn: Chúng ta thường để cho những công việc, những lo toan cuộc sống chi phối đến độ không còn chỗ cho lời Chúa nói trong tâm hồn nữa; và vì thế chúng ta cứ mãi quay quắt trong cái vòng lẩn quẩn những bận bịu riêng tư ích kỷ. Chỉ khi bạn chăm chú lắng nghe tiếng Chúa và sẵn sàng cởi mở tâm hồn với Ngài, bạn mới có thể nghe được tiếng Chúa gọi bạn bằng chính tên bạn. Chỉ khi bạn biết xếp lại những bận tâm ích kỷ để quan tâm đến những người đang sống quanh bạn và nhất là những người thân trong gia đình, trong cộng đoàn của bạn, bạn mới có thể nhận Chúa Ki-tô vẫn đang hiện diện nơi họ.
Sống Lời Chúa: Sắp xếp chương trình sống để có thời giờ suy niệm Lời Chúa cách cá nhân cũng như chung trong gia đình và cộng đoàn của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe Lời Chúa và nhận ra Chúa hiện diện trong anh chị em con.

THỨ BA TUẦN BÁT NHẬT PS
Ga 20,11-18
MỐI TƯƠNG GIAO THÂN TÌNH
Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a!” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: “Ráp-bu-ni!” (Ga 20,16)
Suy niệm: Lòng yêu mến đã hối thúc bà Ma-ri-a Mác-đa-la đến mộ Chúa từ sáng sớm khi trời còn tối. Lòng yêu mến  thúc đẩy bà chạy tìm các môn đệ, và bây giờ sau khi các ông ra về, lòng yêu mến ấy níu chân bà lại bên ngôi mộ trống. Buổi sáng hôm đó, bà đã trải qua bốn tâm trạng khác nhau: lo lắng làm thế nào lăn tảng đá lấp cửa mồ để ướp thuốc thơm cho xác của Thầy, đau buồn vì nghĩ người ta đã lấy xác Thầy, vui mừng vì nhận ra Thầy, và cuối cùng, vinh dự được là người đầu tiên đưa Tin Mừng Phục sinh cho các Tông đồ. Những giọt nước mắt đau buồn đã biến thành niềm vui vỡ òa. Niềm vui ấy không thể giữ riêng trong tim, ghi trong trí, nhưng phải được loan đi, truyền lại cho mọi người: “Tôi đã thấy Chúa!”
Mời Bạn: Với bà Ma-ri-a, Đức Giê-su là tất cả; cuộc đời bà xoay quanh trục mang tên Giê-su. Tâm trạng của bà: vui hay buồn, sướng hay khổ, hạnh phúc hay bất hạnh là tùy việc có Ngài trong cuộc đời, thi hành sứ vụ Ngài giao hay không. Còn đối với bạn thì sao? Đức Giê-su chiếm địa vị thế nào trong đời bạn, trong sinh hoạt của bạn?
Sống Lời Chúa: Tôi tập kết hiệp với Chúa suốt ngày qua các bổn phận của  mình, bằng cách dâng lên Chúa một lời nguyện tắt trước mỗi công việc, xin Chúa chúc lành cho công việc ấy.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin Chúa đã sống lại thật! Ha-lê-lu-i-a! Xin cho niềm vui Phục sinh chan hòa trong cuộc sống của con, nhờ mối tương giao thân thiết và kinh nghiệm gặp gỡ Chúa qua Lời, qua các bí tích con nhận lãnh, cũng như qua việc con kết hiệp với Chúa từng giây phút cuộc đời con. Amen.

Thứ Ba tuần bát nhật Phục Sinh, 2014
Easter Tuesday. Acts 2:36-41. The earth is full of the goodness of the Lord—Ps 32(33):4-5, 18-20, 22. John 20:11-18.

The events of that first day of the week—the first Christian Sunday—are the cornerstone of our faith.
Perhaps it is hardly surprising that Mary Magdalene should be the first to encounter and acknowledge the Risen Christ. Throughout his ministry, Jesus showed particular sensitivity and consideration towards women, and they responded readily to his call. Healed by his divine hand, Mary had followed him with quiet devotion, even to the ignominy of the cross. Now, in this beautiful scene, her mourning is turned into joy, as she falls at his feet with the simple, reverent greeting, ‘Rabboni!—Master!’ Darkness yields to light as she spreads the glorious news. From this moment, suffering and death take on a new meaning. May we too, Lord, recognise an

You may also like...